Nhâm Kiều sửng cảm cúm cũng như mất một đêm rút cuộc cũng khám phá, chính mình đã trọng sinh để quay trở lại năm 17 tuổi thời niên thiếu đẹp nhất. Ký kết ức của hắn đang còn nguyên vẹn, cảm xúc của hắn dành đến cậu dù trọng sinh sẽ nhất định chưa đổi.
Trình làng truyện trọng sinh để kiếp này yêu em
Tác giả: Phong Bình Phàm
Thể loại: truyện đam mỹ ngược, trọng sinh
Trích đoạn truyện trọng sinh để kiếp này yêu em
Nhâm Kiều vừa từ cảng hàng không trở về thì nhanh nhẹn không nhìn bên trợ lý đang ngơ ngác nhận chạm li của bản thân mình nhưng mà lên xe tự gia đình lái xe thật nhanh. Đợt đau tim hiện thời lại tái phát, hắn núm giữ cho bản thân thật tỉnh táo, hai bàn tay run rẩy chưa hoàn thành cố kỉnh thật chặt lấy vô lăng.
Sáng nay lúc tỉnh dậy, con tim co rút một hồi, Lúc đầu ra bên cạnh còn không may làm vỡ ly rượu, lúc gặp mọi người cũ liền lơ là làm cho gãy chiếc kính mắt, cho nên bây giờ mơ hồ cảm thấy phần nhiều thứ đều không được suôn sẻ. Giờ chiều khi nhận thấy điện thoại của Hạ Dương, nghe thấy cậu khóc lóc không xong xuôi, rồi sau khi nghe nói” Nhâm tiên sinh, bố con cháu…đã mất rồi, buổi sáng đã còn vui vẻ núm cho trưa tình cờ chết đột xuất…Nhâm tiên sinh…”, hắn đánh rơi điện thoại đã cụ bên trên tay, chất xám đình trệ, trước mắt là một mảnh mơ hồ chưa riêng biệt.
Nhâm Kiều nhanh nhảu hủy hết bao gồm cả các cuộc hẹn cơ mà chớp nhoáng trở về C quốc.
hiện tại hắn đang lái xe có tốc độ hết sức cao, nước mắt núm đã nén lại nhưng mà trong đầu hình ảnh An Minh Sơn quan sát hắn, nụ cười thê lương ấy của cậu lại làm hắn không chịu được nổi. Trái tim đau buồn trong lồng ngực như sẽ dày vò Nhâm Kiều, sau cùng chẳng thể chịu nổi mà mò hộp thuốc trong túi xách bỏ lên trên ghế phụ lái
RẦM!
Tiếng vang thật béo, hai mắt hắn mở thật to, Nhâm Kiều mở phệ đôi mắt của mình, hắn ao ước bạn dạng thân giống như bình tâm lại mà lại cả người đau như bị xé nát, trái tim bây giờ không còn bị đau đớn gì nữa…
Hắn thấy máu phần nhiều trên ngực người, phía trên đầu cũng ướt đẫm một mảng, Nhâm Kiều vươn tay lên sờ đầu tổ ấm, thật nóng, thật ướt, hắn khẽ chú ý đến mắt lại, nước mắt cũng xong rơi, bên trên môi nở nụ cười cợt yếu ớt
>> Coi thêm Truyện anime
– Minh Sơn…cậu đã ở chỗ nào rồi…có thể đi chậm lại hóng chúng tôi được hay chưa…cả đời chạy theo cậu rồi, cho tới lúc này, dường như đợi chúng tôi một ít…được hay chưa…
Tiếng người phía bên ngoài đầy đủ, tiếng xe xe, Dường như xe cấp cứu giúp cũng như cảnh sát cũng đã tới mau chóng.
– Hình như nạn nhân vẫn cố ý chốt cửa lại
– đồ vật gi. Mau, hai cậu, đến phá cửa ngõ cứu vớt các bạn ra ko kể.!
Mấy bạn này tại sao lại câu chấp Vậy nên…thật là, chưa thấy chúng tôi chưa mong mỏi ra hay sao. Để yên bên tôi nằm đây đi….
– Tiên sinh, tiên sinh…ngài tỉnh lại đi
– Nói với Hạ Dương, để khi tôi chết, tuyển mộ của mình được chôn cạnh tuyển mộ của An Minh Sơn…
Bàn tay đầy rất nhiều vết thương của hắn cho thấy, là cái vòng cổ Bạc đãi không được mới, cánh tay run rẩy rồi lờ đờ buông thõng.
– Nạn nhân sẽ ngừng thở
– Tim cũng xong đập rồi.
– Thử lại đi, sốc điện!
….
– Thời gian tử vong là…
buổi sáng trời đã còn tuyết rơi, tiếng trò chuyện bên phía ngoài đánh thức hắn tỉnh dậy. Nhâm Kiều nhíu mày vươn tay lên sờ sờ đầu sẽ còn dấu ẩn đau. Hắn mặc cái áo lông để lên giường rồi xỏ dép đi vào của nhà tắm. Nhâm Kiều nhìn vào gương mơ biển chưa rõ, trong gương tại sao cùng bề mặt phần đa nếp nhăn biệt tăm rồi, vài sợi tóc Bạc đãi đâu mất cơ mà hiện tại lại là một cỗ tóc black color tuyền, ngày trước đã đi được spa cũng như nhuộm lại rồi sao?
Khoan vẫn, Nhâm Kiều bất ngờ đánh rơi bàn chải đánh răng xuống bồn đánh răng, không phải, chẳng hề…hắn sẽ bị tiêu diệt bởi vì tai nạn giao thông ban đêm hôm qua bên trên con đường trở về đô thị B rồi sao, tại sao còn đứng đây.
Nhâm Kiều tròn mắt đứng bị tiêu diệt lặng một hồi rồi vội vã bắt đầu lao ra ngoài
– Ai…Tiểu Kiều, con có tác dụng gì nhưng chạy nhanh nhảu bởi vậy chứ. Bây giờ cũng chưa đến giờ đi học, sao núm, hoảng sợ sao
– chị em…tại sao…mẹ…mẹ nhận thấy con chứ?
Giang Liên ngạc nhiên quan sát con trai người rồi vươn tay sờ sờ trán
– con sao nạm, còn chưa tỉnh ngủ sao…hay do hôm qua đụng đầu vào tường cần giờ này đang còn ngốc cầm cố.-Bà cười cợt rộ lên rồi vỗ vai Nhâm Kiều.-Bác sĩ nói bé chẳng sao rồi…cứ ngồi ghế nghỉ ngơi chút đi, bà mẹ Hotline dì Trương đem trà ấm lên đến con
Nhâm Kiều bị người mẹ nói một hồi nhưng mà ngẩn chúng ta ra đã chẳng báo cáo được, rốt cục chuyện này là sao.
– người mẹ…con năm nay bao lăm tuổi rồi, bé…đi học sao?
Giang Liên nhíu mày, bộ mặt hiện lên sự băn khoăn lo lắng không xong xuôi
– Tiểu Kiều, đừng có tác dụng bà bầu sợ. Con sao núm, đầu va vẫn còn đau sao…
– chị em cứ khuyên bảo nhỏ đi.-Nhâm Kiều tất cả chút mất yên tâm
– nhỏ…con năm nay 17 tuổi, cuối thời điểm tháng sau đó là sinh nhật con, hôm nay nhỏ đưa vào trường mới…Nhâm Kiều, nhỏ
– bé 17 tuổi? -Nhâm Kiều lùi lại đằng sau, may mắn có ghế sofa nên hắn không bổ xuống. Giang Liên hoảng hốt nôn nả đỡ lấy nam nhi mình
– nhỏ yên tâm vẫn, ngồi xuống đây…bình tĩnh vẫn, để mẹ Gọi cho bác sĩ Vương tới.
Nói rồi Giang Liên vội vã chạy ra lấy điện thoại bàn bấm số chưa dứt, vừa chờ máy vừa liếc quan sát nam giới người
Nhâm Kiều nhìn vào gương ở trong phòng khách thật lâu, đây và đúng là ngôi nhà của hắn, và đúng là kiểu bản vẽ xây dựng và bài trí vì vậy khi hắn đã còn học trung học cơ sở. Nghĩ ngợi một lúc thì chính xác là năm 17 tuổi hắn gửi trường từ đô thị Y xa xôi về thị trấn N này để học.
Nhâm Kiều quan sát mẹ mình, thời điểm này, bà vẫn còn sống rất tốt, năm hắn nhận quyền quản lý công ty của tía nhà bạn một thời gian thì người mẹ new bởi vì ung thư nhưng mà ra đi.
Nhâm Kiều thẫn thờ, Ngoài ra bây chừ cũng từng hiểu chuyện gì sẽ xảy ra. Hắn đang bị tiêu diệt cũng như trọng sinh về thời điểm 17 tuổi, Nhâm Kiều bất ngờ, thời điểm năm hắn 17 tuổi cũng chính là lúc hắn gặp An Minh Sơn lần đầu, và cũng chính là lúc này. Nhâm Kiều nạm giữ cho chính bản thân bình tĩnh, bởi lẽ vì tâm trí của hắn vẫn còn nguyên vẹn đầy đủ ký ức trước kia, trước mắt cứ lờ đờ đối mặt mang đa số chuyện rồi vẫn từ từ giải quyết dần dần. Bởi lẽ đã còn hoang với cho nên Nhâm Kiều nghĩ cao cấp cứ thuận theo đông đảo chuyện.
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!