Đọc truyện “Phàm nhân tu tiên” chương 13

Phàm Nhân Tu Tiên Vong Ngữ

Chương 13: Dị tượng khởi

do biết Hàn Lập trên chân bị thương, Trương Thiết tự mình lấy thức ăn tới tận phòng hắn, sẵn sàng cùng hắn cần đến cơm.

Hàn Lập nhìn căn phòng ngổn ngang của hắn, một hồi rước một cái ghế tới, một hồi lại đêm thêm cái bàn, loay hoay hồi lâu, rút cuộc cũng đã có thể ăn cơm được, trong lòng không khỏi có chút buồn cười, nhưng càng thêm vài phần cảm động.

nhì người ngồi bên bàn, vừa cùng trò chuyện với nhau, vừa nhai thức ăn trong miệng, đôi khi lại thảo luận tâm đắc luyện công với quân thù.

Vừa nói về “Tượng giáp công”, Trương Thiết bực đến trợn trắng cả mắt.

Trương Thiết hiện tại đối với “Tượng giáp công”, quả thực có chút hận thù, hắn mặc dầu chỉ mới tu luyện tầng thứ nhất, mà đã bị Mặc đại phu hành hạ kêu trời không thấu. Chẳng những suốt ngày xoa thuốc rất khó ngửi, còn phải thỉnh thoảng lại bị Mặc đại phu cần đến gậy gỗ tiến công, nói là muốn rèn luyện gân cốt của hắn.

cách thức luyện công thô bạo này, làm cho hắn vào thời gian này, mỗi ngày đêm tối đều không thể bình an nhưng mà ngủ. Vì cả người từ trên xuống dưới sưng vù, mỗi khi đụng vào giường gỗ, đau đến nỗi hắn nhe răng nhếch miệng.

Đối với hắn nhưng mà nói, quả thật đúng là một cơn bất lương mộng.

mà đối với Hàn Lập luyện vô danh khẩu quyết, Trương Thiết lại trong lòng rất ưa chuộng.

Thấy mỗi ngày, chỉ cần kiểu như hòa thượng, ngồi xếp bằng niệm kinh là được, những lời này khiến cho Hàn Lập nghe hoàn thành, cũng chỉ có thể không có lời gì để nói.

Trương Thiết đối với “Tượng giáp công” mấy tầng sau này vô cùng lo sợ, Hàn Lập cũng có thể lý giải được. Cho dù ai biết, sau này sẽ còn bị hành hạ hơn gấp mấy lần nữa, hắn cũng sẽ không thể ăn ngon ngủ yên được.

Trương Thiết có thể kiên trì tới hiện giờ, không có bỏ trốn, đã làm cho Hàn Lập rất là sùng bái.

Đọc truyện cùng thể loại vô thượng sát thần

Nếu như đổi lại là hắn, hắn nói cái gì cũng sẽ không luyện cái loại võ công tự ngược đãi mình này, cho dù có thể làm cho hắn một đêm trở thành cao thủ nhất lưu, cũng có cái nhìn như vậy.

nhì người rỉ tai, thời gian cơm chiều đã qua từ lâu, Trương Thiết nhanh chóng thu thập các thứ trên bàn, đứng dậy cáo từ, đi trước để hắn sớm đi nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng vết thương ở chân.

Hàn Lập đứng ở cửa, đưa mắt nhìn quân địch rời đi, sau đó vội vàng trở lại trong phòng, lập cập đóng cửa sổ lại, chỉ để lại cái giếng trời để thở. Lúc này mới rước cái bình từ trong túi ra, lại tiếp tục nghiên cứu.

Hàn Lập dù sao cũng chỉ cần một đứa nhỏ nhắn hơn mười tuổi, lật qua lại một hồi, xem tới xem lui cũng không ra đầu mối gì, thì có chút phiền muộn. Hơn nữa trên chân còn nữa thương tích, tinh thần cũng có chút mệt mỏi, trong bất tri bất giác, tay cầm cái bình đấu la đại lục nằm ở trên giường, mơ màng ngủ lúc nào không xuất xắc.

Cũng không biết là qua bao lâu, Hàn Lập đang say ngủ, đột nhiên cảm thấy một cảm giác lành lạnh, từ trên tay truyền đến.

Hàn Lập rùng mình một cái, miễn cưỡng mở đội mắt đang díp lại, mơ mơ màng màng nhìn lại trên tay mình xem có cái gì đang tác quái.

chợt, hắn lập tức ngồi dậy, miệng mở thật lớn, ngay cả nước miếng cũng từ khóe miệng mà chảy ra, cũng không xem xét đến. Hắn cũng không còn chút bi hùng ngủ nào nữa, bị cảnh tượng trước mắt thú vị lấy.

Một chùm ánh sáng trắng li ti mắt thường có thể thấy được, thông qua cái giếng trời trong phòng nhưng mà chiếu vào, toàn cục đều tụ tập vào cái bình ở trong tay hắn, sinh ra một chấm trắng bé bằng hạt gạo, khiến cho tất cả cái bình bị từng tầng tầng ánh sáng trắng xung quanh rước.

Ánh sáng trắng này phi thường nhu hòa, không chút chói mắt, mà cái loại cảm giác mát mẻ này, chính là từ ánh sáng trắng từ tốn nhạt này truyền tới.

Hàn Lập nuốt một ngụm nước miếng nóng giãy, mới từ sự kinh ngạc mà tỉnh lại, bỏ cái vật trong tay ra, bản thân lăn qua một bên lẩn trốn.

Cảnh giác quan sát một hồi, phát hiện Dường như không có gì ác hại, thế hệ lưu ý phát lên lại

íAnh sáng trắng bao vây quanh cái bình, có vẻ dễ thương mê người vô song, lại có vài phần sắc thái thần bí.

Hàn Lập do dự một chút, dụng ngón tay khe khẽ đụng vào cái bình vài cái, thấy không có phản ứng gì, thế hệ chăm chú cầm mang cái bình. Lấy nó đặt lên trên bàn, bản thân cũng ngồi ở bên cạnh, hưng phấn quan sát kỳ cảnh nhưng mình trước giờ chưa bao giờ thấy.

Hàn Lập mắt cũng không chớp, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào luồng ánh sáng trắng bao quanh cái bình, rốt cuộc hắn cũng phát hiện trong đó có vài chỗ huyền bí.

Cái bình này đang xuyên thấu qua bề mặt, đang không chấm dứt hấp thụ ánh sáng trắng ở bao quanh. Không, không phải hấp thu, nhưng mà đang liều mạng tìm đường chui vào trong bình, cả đám đang tranh nhau, cứ giống vật thể sống vậy.

Tham khảo thêm list truyện đam mỹ hay

Hàn Lập có chút tìm hiểu, cần đến ngón tay nhẹ nhàng sờ soạng.

Lành lạnh! Ngoại trừ cái này, cũng không có chỗ nào khác lạ.

Hàn Lập ngẩng đầu nhìn lại.

Từng đạo tia sáng trắng, đang không xong từ trên giếng trời đi xuống, không có chút nào muốn dừng lại.

Hàn Lập nhìn cửa bao quanh đều đóng độc đáo, lại nhìn lên giếng trời.

Hắn linh cơ vừa động, liền nheènhẹ đẩy cửa ra, đưa đầu ra ngoài cẩn thận xung quanh.

hoàn hảo, hiện tại đêm đã khuya, ngoại trừ tiếng côn trùng, bên ngoài rất tĩnh lặng, xung quanh không có một ai.

Hàn Lập rụt đầu trở về, xoay người cầm đem cái bình, bỏ nó vào giỏ, sau đó chạy nhanh ra ngoài.

Tham khảo thêm: truyện sắc

Chạy đến một nơi tĩnh lặng, trống trải không người, lúc này mới xong xuôi lại.

sử dụng nhì mắt nhìn ra bốn phía một phen, kiểm tra thật sự không có những người khác ở chỗ này. Thế hệ chu đáo rước cái bình ra ngoài, rồi nhẹ nhàng để ở trên mặt đất.

Nguyên bao quanh cái bình có ánh sáng, sau khi bị nó cất vào trong giỏ, đã mất tích vô hình ảnh vô tung.

nhưng Hàn Lập cũng không lo âu.

Quả nhiên, qua một lúc, từng đạo tia sáng còn nhiều hơn lúc trong phòng nhiều, từ tư phương tám hướng mà tụ tập lại. Tiếp theo, hằng hà sa số điểm sáng trắng, xum xuê hiện lên phổ biến quanh cái bình, hiện ra một cái bồn ánh sáng thật to.

Full link truyện phàm nhân tu tiên

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *